K49Tin với mình là những năm tháng lớp 10 dậy sớm ngáp ngắn ngáp dài trước cửa nhà K, trưa nắng dát mặt lắt nhắt lôi nhau đi ăn cơm, ăn bánh, những sớm 11 thơm mùi xôi xéo đón bình minh, những trận ma sói tàn nhẫn không hồi kết :)))) Kỉ niệm với k49Tin là cái giọng oang oang của Thái, mấy trò đùa của Nghĩa với Uông, Hoàng Đức Trường ngủ ngồi từ tiết này qua tiết khác, Lê Minh Quang bật giáo viên tanh tách, giọng hát của Bá Dương, hộp cơm của Thảo, mấy cái milo cube Hà Phạm hay cho, tiếng chửi Hoàng Sơn của Tươi, cả tiếng Trần Nhung thao thao bất tuyệt về MU nữa.
Không có kỉ niệm đáng nhớ nhất, hơn 1000 ngày bên nhau, những điều nhỏ bé nhẹ nhàng ngấm vào mình một cách vô tình như vậy. Thời gian bay theo gió, thấm đẫm hình ảnh về k49Tin. Để mà giờ đây, số ngày bên nhau không còn tính được theo năm tháng, mình mới bất ngờ nhận ra, mình đã lỡ thương các cậu nhiều tới thế...
Về gv chủ nhiệm thì mình tin là không ai tâm lí và thương con mình bằng cô Chinh, cũng tự hào vì k49tin là khoá được cô đi cùng tận 2 năm liền (coi là 3 năm cũng được). Điều mình trân trọng nhất ở cô là cô không áp đặt bọn mình quá nhiều như là phải được điều nọ điều kia, hay phải hơn ai đó ở ngoài kia, cô chỉ cần các bạn tự biết cố gắng vì bản thân mà trưởng thành là được. Còn thầy Hoàng thì lúc nào cũng kiểu tôi chả biết các bạn là ai, chả quan tâm điều gì nhưng mà thật ra thầy quan tâm mà tình cảm nữa ấy. Cô Chinh kể hồi làm báo tường Donald Chinh với Hoàng Clinton thầy âm thầm rút hết đống thought về :)))